Góc khuất đằng sau diện hôn phu/hôn thê K1

Lâu lâu tôi tình cờ thấy nhiều bài viết nói về các cô than thở là cuộc sống ở Mỹ không được như dư tính, người chồng vừa cưới đã vì lý do này hay lý do nọ mà đã không đối xử tôt với mình. Còn có người thì lại muốn đi về vì bà mẹ chồng quá khó chịu.

Dù vì lý do gì đi nữa, NDBL (người được bảo lãnh) qđã không chịu tìm tòi về văn hoá của nước Mỹ trước khi sang đây và một phần nữa là người mà mình quyết định lựa đó làm chồng. Câu chuyện nào cũng có 2 mặt. Ở đây tôi chỉ đề cập đến phong tục ở bên xứ này chứ KHÔNG nói đến tập tục của Việt Nam.

Dù bất cứ chuyện gì đi nữa, NDBL sang đến đây ‘phải’ gắn liền với NBL ít nhất là 5 năm. Đúng rồi, 5 năm. Từ lúc đặt chân đến Mỹ, bạn sẽ mất khoảng 1 năm chờ đợi để lấy tờ giấy, gọi là thẻ xanh 2 năm, rồi sau 2 năm lại chờ đợi thêm khoảng 1-2 năm để lấy thẻ xanh 10 năm. Chung chi là 5 năm. Sau khi có thẻ xanh đó thì NDBL muốn làm gì thì làm.

Trước nhất tôi không đề cập đến vấn đề ‘đạo đức’ nữa mà chỉ chú trọng về măt pháp luật . Nếu bạn quyết định từ bỏ mối tình này trước thời hạn , thì bạn sẽ gặp nhiều rắc rối vô cùng. Xin đừng nói với tôi là bạn chịu ‘hết nổi’. Bây giờ bạn đã biết trước rồi đó, nếu bạn có ý định nào khác thì suy nghĩ cho kỹ trước khi sang đây.

Diện K1, sở di trú cho bạn 3 tháng (90 ngày) để suy nghĩ cho kỹ trước khi nói 2 chữ ‘I do’. Không thấy ổn thì đi về đi, đừng để môt khi chiếc xe đã lăn bánh thì khó mà cản được. Nếu bạn đi về, lần sau tìm được người khác bạn cũng sẽ lại được visa qua lại mà. Không có vấn đề gì cả.

Còn nếu vì TẤM THẺ XANH mà bạn chấp nhận ở chung với NBL vì ABC hoặc XYZ thì chịu thôi. Bạn Không dọn ra ngoài ở riêng được đâu, sở di trú sẽ gõ cửa bất thình lình và xem bạn có ‘ở chung giường’ với người được gọi là chồng mình không,

Tôi có thể kể rất nhiều chuyện cho bạn nghe, nhưng thôi, bạn nên tự tìm hiểu cho kỹ trước khi phải khốn khổ, ròng rã suốt 2 năm trời chờ đợi ngày đi phỏng vấn rồi cuối cùng lại phải đi về.

Lời khuyên: những ai có trình độ và đã tự lập ngay từ Việt Nam thì nên tìm cho mình một người cũng tự lập. Sang đến đây rồi bạn sẽ hiểu là ‘ở’ chung đụng với 1 đại gia đình không sớm thì muộn cũng phải chia tay sớm với người mình yêu. Vì thế bạn nên thoả thuận với người ấy ngay từ thuở ban đầu và đừng vì lời ngon ngọt mà quên đi hạnh phúc tương lai của mình.

Cũng đừng nghe lũ bạn xúi bậy, nhất là họ đang còn ở Việt Nam, tất cả những gì bạn sắp trải nghiệm họ cũng chẳng hiểu gì, và cái họ muốn là thấy bạn ‘thất bại’ và bạn đừng nên lọt vào cái bẫy này. Giấc mơ của những người này là mong muốn được như bạn, vậy tốt nhất là khi sang đến đây thì đừng gọi về Việt Nam mà tả khổ. Tạm thời bạn nên lánh xa họ và chú tâm xây đựng cuộc sống mới của mình. Tôi đảm bảo là 5 năm nữa bạn sẽ có 1 cái nhìn khác tươi sáng hơn.

Túm lại, đã qua Mỹ đừng nghe những người ở Việt Nam chưa bao giờ được đi Mỹ. Khi nào có thẻ xanh 10 năm rồi nghe.

Bài viết này chỉ là ý kiến cá nhân của tác giả viết nên bài này.
Nguồn: Andy Nguyễn.

Chia sẻ
Sáng lập website Người Việt USA. Mong muốn của tôi là chia sẻ thông tin về cuộc sống người Việt ở Hoa Kỳ và các tin tức liên quan. Các kinh nghiệm cho người mới đến Hoa Kỳ định cư.

BÌNH LUẬN

Nội dung bình luận
Tên của bạn là gì?