Quốc hội Hoa Kỳ

Quốc hội Hoa Kỳ gồm hai cơ quan lập pháp, Thượng viện và Hạ viện, nhóm họp trong các phòng riêng biệt ở hai cánh của Tòa nhà Capitol. Tại đây các thành viên đệ trình dự luật; phát biểu về các vấn đề; biểu quyết về các dự luật, nghị quyết, đề cử và hiệp ước.

Có nhiều chuông bấm và đèn chiếu sáng khắp Tòa nhà Capitol và các văn phòng để triệu tập các thành viên tới biểu quyết.

Tòa nhà Capitol Hoa Kỳ là một biểu tượng của chế độ dân chủ dễ nhận ra nhất thế giới

Hạ viện đã họp trong phòng họp ở cánh phía nam kể từ tháng 12 năm 1857. Các hoạt động lập pháp của Hạ viện bắt đầu và kết thúc trong căn phòng này. Dự luật nào cũng được đệ trình ở đây, và sau khi bàn bạc ở cấp ủy ban, sẽ mang trở lại đây để tranh luận và biểu quyết.

Khu vực bục chính trong phòng họp gồm ba tầng. Chủ tịch Hạ viện, hoặc người được chỉ định, ngồi ở tầng trên của bục này, với sự phụ giúp của các nhà lập pháp.

Tầng thấp nhất là nơi làm việc của các nhân viên phụ giúp các sinh hoạt trong phòng họp, ví dụ đọc dự luật, kiểm phiếu, và ghi chép các cuộc tranh luận.

Chỗ ngồi kiểu nhà hát hiện tại của phòng họp đã được lắp đặt vào năm 1913, thay thế các bàn giấy riêng lẻ mà khi xưa các nhà làm luật vừa làm việc tại chỗ, vừa ngồi họp.

Từ khi thành lập vào năm 1789, Hạ viện đã mở cửa khu vực dành cho công chúng và báo chí. Các cuộc tranh luận được truyền hình trực tiếp kể từ năm 1979.

Thượng viện đã chuyển vào phòng họp hiện tại khi cánh mới phía bắc của Tòa nhà Capitol được hoàn thành vào năm 1859. Một người chủ tọa điểu khiển buổi họp từ bục chính. Phía dưới được dành cho các nhân viên văn phòng và thư ký Thượng viện. Có 100 bàn được sắp xếp theo hình bán nguyệt và ai ngồi bàn nào sẽ được chỉ định tùy theo người đó thuộc đảng nào.

Ngoại trừ trường hợp hiếm hoi, các diễn tiến trong phòng họp đều được mở cửa cho công chúng, và khu gác lửng trong phòng họp Thượng viện được dành cho báo chí, nhân viên, gia đình, nhà ngoại giao và khách thăm. Các diễn tiến hàng ngày của Thượng viện được truyền hình kể từ năm 1986.

Thượng viện

Thượng viện có 100 thành viên, với mỗi tiểu bang có 2 thượng nghị sĩ đại diện. Muốn ứng cử thượng nghị sĩ phải ít nhất 30 tuổi, là cư dân của tiểu bang và là công dân Hoa Kỳ trong ít nhất 9 năm. Nhiệm kỳ của thượng nghị sĩ là 6 năm, nhiệm kỳ được chồng lấn, cho nên cứ 2 năm một lần, cử tri Mỹ bầu một phần ba Thượng viện.

Các thượng nghị sĩ khi xưa được các nhà lập pháp tiểu bang lựa chọn, nhưng vào năm 1913, Tu chính án 17 quy định nhân dân bầu trực tiếp thượng nghị sĩ. Nếu có một ghế trống, thống đốc của phần lớn các tiểu bang có thể chỉ định người thay thế. Phó tổng thống Mỹ là “chủ tịch Thượng viện,” nhưng trong công việc hàng ngày, vai trò chủ tọa các buổi họp được giao cho chủ tịch tạm thời (thành viên cao cấp của đảng đa số) hoặc một người khác được chỉ định. Phó tổng thống Mỹ chỉ bỏ phiếu để phá vỡ bế tắc trong một cuộc biểu quyết mà hai phe có số phiếu bằng nhau.

Hạ viện

Kể từ đầu thế kỷ 20, số thành viên Hạ viện có quyền biểu quyết được ấn định là 435 dân biểu. Cứ mỗi 10 năm, sau cuộc điều tra dân số, các tiểu bang sẽ được chỉ định số lượng dân biểu dựa trên dân số của họ và khi đó, ranh giới của các đơn vị bầu cử có thể được vẽ lại. Mỗi tiểu bang được quyền có ít nhất một dân biểu. Nếu một dân biểu qua đời hoặc rời chức giữa nhiệm kỳ, một cuộc bầu cử đặc biệt được tổ chức để chọn người thay thế. Ngoài ra, còn có đại biểu không có quyền biểu quyết để đại diện cho đảo Samoa thuộc Mỹ, thủ đô Washington, đảo Guam, Quần đảo Virgin và Quần đảo Bắc Mariana; còn Puerto Rico được đại diện bởi một ủy viên thường trú.

Muốn ứng cử dân biểu phải đủ 25 tuổi, là cư dân của tiểu bang và công dân Hoa Kỳ trong tối thiểu 7 năm. Các dân biểu Hạ viện phục vụ nhiệm kỳ hai năm. Đứng đầu viện này là Chủ tịch Hạ viện. Chủ tịch Hạ viện là người kế tiếp Phó tổng thống để kế vị Tổng thống.

Những quyền hạn đặc biệt

Theo hệ thống lập hiến áp dụng nguyên tắc kiểm tra và cân bằng, quyền hạn liên bang được chia sẻ đồng đều giữa các nhánh lập pháp, hành pháp và tư pháp, cũng như giữa hai viện Quốc hội.

Hiến pháp trao cho cả Thượng viện và Hạ viện trách nhiệm tuyên chiến, duy trì lực lượng vũ trang, đánh thuế, vay tiền, đúc tiền, điều tiết thương mại và làm tất cả các luật cần thiết cho chính quyền hoạt động.

Riêng Thượng viện có quyền tư vấn và chuẩn thuận các hiệp ước và các đề cử một số chức vụ trong chính quyền. Trong trường hợp Cử tri đoàn không đạt kết quả biểu quyết dứt khoát trong cuộc bầu cử tổng thống, Hạ viện sẽ xác định ai sẽ người thắng cử — như đã xảy ra trong các cuộc bầu cử năm 1800 và 1824. Hạ viện có độc quyền khởi động thủ tục luận tội (để buộc tội tổng thống hoặc viên chức liên bang khác), còn Thượng viện có độc quyền xét xử người bị luận tội và quyết định có nên cách chức người đó hay không.

Văn phòng của các nhà lập pháp

Văn phòng các dân biểu nằm trong ba tòa nhà mang tên Cannon, Longworth và Rayburn ở phía nam của Tòa nhà Capitol, nằm dọc theo Đại lộ Independence. Các thượng nghị sĩ có văn phòng trong ba tòa nhà mang tên Russell, Dirksen và Hart ở phía bắc của Tòa nhà Capitol, nằm dọc theo Đại lộ Constitution.

Bài sau: Tòa nhà Capitol Hoa Kỳ – Một biểu tượng của chế độ dân chủ

Chia sẻ
Sáng lập website Người Việt USA. Mong muốn của tôi là chia sẻ thông tin về cuộc sống người Việt ở Hoa Kỳ và các tin tức liên quan. Các kinh nghiệm cho người mới đến Hoa Kỳ định cư.

BÌNH LUẬN

Nội dung bình luận
Tên của bạn là gì?